[Luận pháo hôi các loại tiêu tùng phương thức] _( ̄0 ̄)_
.:012:. Hỗn loạn làm sao. . . Hỗn loạn làm sao!
.
.
THIẾU CHỦ HIỂN QUỐC! Tên cầm đầu địch quân sửng sốt – Cứ ngỡ là con cháu dòng tộc võ tướng nào đó thôi, không ngờ, thật không ngờ. Nếu thằng nhãi này đăng cơ, tất mai này sẽ gieo rắc hiểm họa khôn lường, tuyệt không thể để nó sống qua hôm nay! Gã bèn hô to: “Tiểu Nguyên!”
.
“Vâng.” Một thanh niên tách khỏi hàng ngũ, xuống ngựa, hành lễ qua loa với tên cầm đầu, nhìn về phía chàng bằng ánh mắt kiêu ngạo tự đại.
.
“Thiếu chủ Hiển quốc, biết ai đây không?” Gã trỏ thanh niên, hỏi.
.
Chàng không đáp. Sao chàng biết được.
.
“Vị đây là Tiểu Nguyên, danh tướng hàng đầu của chúng ta, chúng ta đã kết liễu được Quốc chủ Hiển quốc nhờ hắn đó.” Gã ngạo mạn tuyên bố hòng đe dọa về năng lực của Tiểu Nguyên.
.
KHÔNG THỂ NÀO! Nghe gã nói, người Hiển quốc trước hết phủ định ngay, sao chỉ bằng một thanh niên có thể hại chết quốc chủ được cơ chứ?
.
“Biệt năng.” Chàng giật mình, phút chốc hiểu ra.
.
“Sao ngươi biết?” Tên cầm đầu kinh ngạc. Gã đồ rằng phần thắng đã nằm chắc trong tay cũng vì biệt năng kỳ dị của Tiểu Nguyên.
.
“Sức mạnh thực sự cần thiết, nhưng thế thôi chưa đủ, thắng bại còn dựa vào cách sử dụng và đặc tính của biệt năng nữa.” Điều này chàng biết rất rõ.
.
“Thiếu chủ Hiển quốc, ngươi biết quá nhiều rồi.” Mặt tên cầm đầu sa sầm – Tuổi nhỏ vậy đã thông tuệ như thế, sau này ắt tiền đồ vô lượng, phải bóp chết thằng nhãi này ngay khi nó còn trong trứng nước!
.
Chàng vẫn bình chân như vại.
.
“Ngươi biết biệt năng của Tiểu Nguyên là gì không?” Tên cầm đầu mười phần tự đại, “Là dội ngược. Tiểu Nguyên có thể đánh bật bất kỳ công kích bằng biệt năng nào về trên người cố chủ.” Quốc chủ Hiển quốc bỏ mạng cũng bởi bị chính đòn tấn công mạnh bạo của mình đánh ngược về.
.
Cả đại điện nghe vậy mặt trắng bệch. Bọn họ chưa biết biệt năng của Thiếu chủ là gì, nhưng biết đối phó cái biệt năng dội ngược kia thế nào được?
.
Tự kiêu quá thể, tự vạch áo cho người xem lưng luôn cơ đấy, “Dội ngược biệt năng khác, nghĩa là không thể chống lại đòn tấn công vật lý – đối chiến trực diện bằng vũ khí hay quyền cước.” Chàng ngay lập tức phát hiện nhược điểm, thấy tên cầm đầu nghe đến “đòn tấn công vật lý” thì lộ vẻ lơ tơ mơ bèn giảng giải cho gã hiểu.
.
Mặt tên cầm đầu vốn đã sa sầm nay càng thêm méo mó, vặn vẹo, “Thiếu chủ Hiển quốc quả là sắc sảo, nhưng ngươi nghĩ chúng ta không biết mà đề phòng sao?” Gã vừa nói xong, một đám người đã vây lấy Tiểu Nguyên, tạo thành vòng bảo hộ quanh hắn.
.
“Điều kiện để Tiểu Nguyên phát động biệt năng hẳn là đòn tấn công phải tiếp cận một phạm vi nào đó xung quanh hắn.” Chàng trở tay, thanh kiếm lại lần nữa cắm thẳng xuống đất. “Nếu biệt năng không tác động đến ngươi, biệt năng dội ngược của ngươi vô dụng.”
.
“Đúng thế đấy.” Lần này Tiểu Nguyên đích thân trả lời. Đòn tấn công nào chẳng có mục tiêu, bởi vậy biệt năng của hắn là vô địch.
.
“Nhận được tin báo phụ vương băng hà thì bản quân đã đoán được trong các ngươi có Thiên phú giả mang biệt năng dị biệt, cơ may chiến thắng hết sức mong manh, bản quân chỉ có thể kéo dài thời gian, chờ quân tiếp viện về cứu cánh. Thế nên mới mở rộng cổng thành, vẫy lui mọi kẻ hầu người hạ, khiến các ngươi cứ nơm nớp rằng có mai phục dọc đường, phải dấn từ từ từng bước một.” Chàng thuật lại chiến lược của mình.
.
Tên cầm đầu nghiêm mặt quan sát kẻ tính kế bọn chúng. Quả thật gã đã lo sợ, không dám hùng dũng xông vào, đến khi thấy lũ người quỳ chật cả đại điện mới cho rằng Hiển quốc định uy hàng, ai dè lại là trò hoãn binh của thằng nhãi này.
.
Người Hiển quốc hoảng sợ nhìn Thiếu chủ của bọn họ – Mọi chuyện ngay từ đầu đã được tính toán trước ư?
.
Lần đầu tiên, Túc Dạ Dực cảm thấy kính phục một người, kế mưu của Thiếu chủ tinh vi đến thế, so ra, bao mưu chước của y ở học đường chỉ như một trò nghịch của trẻ con.
.
“Bản quân nói chuyện với các ngươi cũng hòng kéo dài thời gian, nhưng giờ thì –” Chàng không cần che giấu mục đích của mình nữa rồi, “Viện quân có đến hay không cũng chẳng quan trọng, biết được biệt năng của Tiểu Nguyên là bản quân đã hoàn toàn cầm chắc chiến thắng.”
.
“Há ha ha ha!” Tên cầm đầu đang khiếp sợ mưu tính của kẻ trước mặt, nghe vậy cười khùng khục, “Ngông cuồng, ta chống mắt coi chiến thắng của ngươi đấy.”
.
“Biệt năng của bản quân là –” Chàng duỗi tay, vẽ một hình lập phương vô hình cạnh 1m bao quanh chỗ Tiểu Nguyên đang đứng, “Kết giới.”
.
Không khí nháy mắt đông đặc.
.
“HÁ HA HA HA HA HA HA!” Tên cầm đầu, Tiểu Nguyên, các quý tộc địch quân cười váng lên.
.
Ai chẳng biết: Kết giới, biệt năng chỉ có thể phòng thủ – không tấn công được.
.
Người Hiển quốc vốn đang khấp khởi mừng thầm vì ngữ khí tự tin của Thiếu chủ, nghe xong lại thất vọng tràn trề.
.
“Có gì đáng cười đâu.” Chàng hạ tay xuống, không hiểu bọn chúng đang cười nỗi gì.
.
Tên cầm đầu cất giọng châm chọc: “Kết giới – Không lẽ ngươi cho rằng dựa vào nó mà ngăn chặn được chúng ta đấy chứ? Bằng loại biệt năng chỉ có thể phòng ngự đó thôi ư?”
.
“Ai bảo kết giới chỉ có thể phòng ngự?” Chàng phản bác.
.
“Kết giới có thể tấn công thì sao chứ, Dội ngược của Tiểu Nguyên sẽ phản lại hết thôi.” Thằng nhãi này đầu bị nước vào hay sao, nó quên biệt năng của Tiểu Nguyên rồi hả.
.
“Mạng người hết sức mong manh, thứ tước đi mạng người ngoài sức mạnh tàn bạo, vũ khí sắc bén vẫn còn nhiều lắm.” Chàng cảm thán: Càng biết nhiều bao nhiêu lại càng thấu hiểu tính mạng đáng quý bấy nhiêu – cũng vì thế mà chàng căm ghét chiến tranh thậm tệ. Nhưng trong cái thế giới quá bất ổn này lại không thể không chiến đấu, chẳng những từng giờ từng phút chuẩn bị cho những cuộc giết hại, còn cải tạo một biệt năng vốn chỉ để phòng ngự thành mô thức sát nhân, chàng quả là một con người mâu thuẫn.
.
Bứt khỏi dòng suy tư, chàng nói tiếp: “Bản quân đã nói: Nhân tố quyết định thắng bại không chỉ ở sức mạnh, đặc tính của biệt năng mà còn ở phương thức sử dụng biệt năng đó. Trong phạm vi kết giới, bản quân là bá chủ.” Nâng tay, hướng thẳng kết giới chàng mới tạo, siết chặt nắm đấm, tựa như đang cầm cả thế giới.
.
“Thế thì sao?” Tiểu Nguyên nói vọng ra từ trong kết giới, vừa nói vừa nới rộng chiếc áo cao cổ của hắn.
.
“Ngươi cảm thấy rồi chứ?” Chàng thu tay, lạnh lùng nhìn Tiểu Nguyên bị vây trong kết giới.
.
“Cái gì cơ?” Hắn chẳng hiểu gì sất.
.
Tay Tiểu Nguyên day day yết hầu, hô hấp mỗi lúc một thêm gấp gáp.
.
“Hít thở là một điều hết sức bình thường, bình thường đến mức ai nấy đều chẳng để tâm. Tuy nhiên nếu không có hoạt động sống này, con người sẽ không tồn tại được.Thuở mới sinh thở ra một nhịp, lúc từ trần hít vào một nhịp. Nghe câu này bao giờ chưa?” Chàng ôn tồn giảng giải. Nói nhiều như thế, cũng nhằm tranh thủ thêm thời gian thôi, chàng đã chẳng còn mong con người nơi đây hiểu được những kiến thức khoa học phổ thông này nữa rồi. “Các ngươi có biết, con người hít gì vào, thở gì ra không, và nếu thứ ấy không còn, con người sẽ như thế nào?” Chàng hỏi.
.
Tiểu Nguyên và những kẻ bị vây trong kết giới vô hình đều đang thở hồng hộc từng cơn.
.
Chàng nhìn những người bị biệt năng của mình hành hạ. Thực lòng, chàng đâu muốn làm hại ai, nhưng trên chiến trường mà nhẹ dạ thì chỉ có chết, công lý và binh đẳng chẳng tồn tại ở cái chốn này đâu.
.
“Ngươi có làm chi thì biệt năng dội ngược của Tiểu Nguyên cũng phản lại hết đó.” Quý tộc nọ chất vấn.
.
Vài kẻ khác định đánh vỡ kết giới, cứu Tiểu Nguyên.
.
“Biệt năng của bản quân là kết giới, nó không tác động trực diện đến Tiểu Nguyên, thế nên dội ngược của hắn vô dụng thôi.” Chàng giải thích.
.
“Rốt cuộc ngươi đã làm cái chi?” Tay quý tộc vẫn chả hiểu gì cả.
.
“Vậy mới bảo: Kẻ ngu dốt thật đáng buồn thay.” Chàng đã nói đến như vậy rồi.
.
“Trong phạm vi phát động biệt năng kết giới, bản quân là bá chủ.” Để kéo dài thời gian chờ viện quân về, thôi đành, “Hiểu chứ?” Không cần nghe trả lời, chàng tự đáp: “Nghĩa là mọi thứ nằm trong kết giới đều bị bản quân kiểm soát.” Đương nhiên với độ tuổi và khả năng hiện tại thì không gian, số lượng và sức mạnh tinh thần chàng có thể điều khiển được cũng có hạn, nhưng cũng đủ để đối phó với những kẻ trước mặt này rồi, chàng đâu cần cho kẻ thù biết nhược điểm của mình chứ. “Bản quân chỉ tước bỏ thứ mà con người dùng để hít thở thôi.” Chỉ đơn giản thế thôi.
.
Bên trong kết giới, đã chẳng ai còn chống cự nổi nữa, tay siết chặt lấy họng, nước bọt tuôn trào, mắt lồi cả ra ngoài, hít thở ngày càng khó khăn.
.
.
Cuối cùng kết giới cũng bị phá tan, ai dè bọn Tiểu Nguyên chẳng những không được giải thoát mà lại –
.
Bọn Tiểu Nguyên mặt căng phồng lên hết cỡ, sau đó cả người nở ra, nổ vụn, máu thịt nóng hổi bắn tứ tung vào địch quân.
.
.
Ngay khi kết giới bị phá tan, chàng đã vẽ một cái khác mỏng hơn. Chàng hiểu hơn ai hết hậu quả khi áp suất đột ngột thay đổi.
.
Những phần máu thịt lẫn lộn chẳng biết là của ai với ai rải rác trên mặt đất, bao kẻ kinh nghiệm chiến chinh đầy mình cũng phát buồn nôn, chết thế này thật thảm khốc.
.
.:END:.